Quan điểm về vai trò người đứng đầu

Thứ tư - 13/01/2021 04:24
"Sai lầm cá nhân là một phần trong bóng đá. Nếu cầu thủ mắc sai lầm, đó là lỗi của huấn luyện viên", ông Park chia sẻ tại buổi họp báo sau trận thắng 2-1 trước U22 Indonesia.

Trong các bài phỏng vấn cấp quản lý, tôi có rất nhiều câu hỏi nhằm khai thác quan điểm này để tìm một nhà huấn luyện viên ẩn bên trong một người lãnh đạo.

Bạn có thể lý giải vì sao ông Park phát biểu câu này không?

Quan điểm: Chị Nguyễn Hạnh Trang

Có một lần một bạn sau khi nhận ra thái độ hành xử của mình không phù hợp đã đến gặp tôi và thẳng thắn hỏi : chị có ghét em không ? Tôi cũng trả lời thẳng thắng :Chị không bao giờ ghét nhân viên của mình. Nếu không thương được nhân viên chị sẽ rời vị trí lãnh đạo. Chị không có lý do gì để ghét khi người đó là người:
Là người chị được quyền chọn, sa thải, thăng tiến hoặc kỷ luật.
Là người chị có trách nhiệm hướng dẫn, phân công, sắp xếp vị trí và giao việc sao cho hiệu quả.
Là người giúp chị hoàn thành các mục tiêu.
Nếu em sai, em có thể có lỗi hay không có lỗi, nhưng chắc chắn chị luôn là người có lỗi. Lỗi đó là :
Hướng dẫn em chưa tốt.
Giao tiếp với em chưa hiệu quả.
Sắp xếp công việc cho em chưa phù hợp.
Hay hoặc là : chọn người sai.

Ai cũng có lúc sai. Em cũng vậy. Chị cũng vậy. Quan trọng là thái độ của chúng ta với cái sai thế nào. Ghét em vì em sai không phải là một thái độ đúng.

Tôi từng gặp một bạn trưởng phòng trong giai đoạn đầu mới gia nhập công ty, gặp toàn nhân viên cá tính và không hợp tác làm cho anh ta bị gặp bao nhiêu là vấn đề ảnh hưởng đến kết quả công việc trong thời gian thử việc. Sau cùng, anh ta nhận hết trách nhiệm về mình và không một lời nhắc đến lỗi của người nhân viên kia dù lỗi của nhân viên anh ta rất rõ ràng.

Tôi hỏi : công ty không vì điều này mà ảnh hưởng đến nhân viên của em đâu, em có thể chia sẻ thật để giải thích mà sao em không nói.  Bạn ấy trả lời : vì em biết em không quan trọng với công ty bằng bạn ấy. Nếu em nói ra, công ty có thể mất bạn ấy. Nhưng xét trong thời điểm này, nếu không có em thì công ty không sao, nếu không có bạn ấy thì công ty bị ảnh hưởng rất nhiều.

Tôi thấy nhiều người làm quản lý suốt ngày cứ than phiền nhân viên. Thường là kiến thức, kỹ năng, sau cùng là quy tất cả về thái độ. Trong một chuyến leo núi thuộc chương trình đào tạo dành cho cấp quản lý của một tập đoàn lớn tại VN, chúng tôi không được trang bị dụng cụ. Khi đến đỉnh núi chúng tôi gặp một rừng cỏ tranh và gai mắc mèo chằng chịt. Nhiệm vụ của chúng tôi là đi xuyên qua chúng để đến nơi cần đến. Một người là trưởng phòng đào tạo thốt lên : chúng ta không thể lên được vì không có một công cụ cho trường hợp này, không có dao cũng không có rựa , tôi ở lại không đi nữa. Tôi đã đi tìm những cành cây khô gần đó và cùng mọi người dạt những cọng cỏ tranh và mắt mèo xuống chân và qua một bên để đi .

Tuy có hơi chậm một chút nhưng thay vì cãi nhau vì không có công cụ chúng tôi đã tìm giải pháp, tranh thủ thời gian và đến đích kịp giờ. Đến nơi thì  bạn trưởng phòng đào tạo đã bật khóc. Tôi nói : Cuộc sống thực tế không phải lúc nào cũng trao cho em những phương tiện phù hợp để em hoàn thành mục tiêu. Việc của em phần nhiều phải là biến cái không phù hợp phát huy tối đa hữu dụng, trước khi em tìm được cái phù hợp. Vì thời gian không phải lúc nào cũng chờ em.

Và em không chỉ có một mình.     

Là nhà lãnh đạo hay là bất kỳ cương vị quản lý nào, mọi hành xử của bạn phải được xét trên cục diện lớn. Ông Park cũng vậy, tôi tin việc ông ấy yêu thương cầu thủ, hành xử đắc nhân tâm là vì tư duy của một chiến lược gia đã cho ông một trái tim có bản năng như vậy.

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây